Trang Nhà quocgianghiatu.com

 

Trường Cũ - Thơ Trần Minh Chí

 

 

Nguời Về
Nguời còn dan díu vần thơ
Lòng còn nằng nặng uớc mơ một thời
Tự khi Cha khuất bên đồi
Câu văn nghiên bút sáng ngời Ân Sư

Giọt mưa thánh thót tháng tư
Giọt mang huơng thoảng trang thư học trò
Giọt vuơng lưu luyến xa gần
Giọt thơm nhịp thở trong ngần áo bay

Đuờng về chẳng nhịp trùng lai ?
Chỉ còn hơi mát của ngày đã qua
Chiều tà sắp sửa chia xa
Hoàng hôn bóng xế - lối nào nữa đâu ?

Trời làm giông bão giăng đầy
Bao con đuờng rẽ buớc chân mỏi mòn
Chắp bàn tay ,khấn nguyện cầu
Mối tình sơ ngộ , ân cần từ tâm

Nguời về phơi mở gót chân
Thành muôn én luợn cho xuân rộn ràng
Phuợng hồng ,khoe thắm dung nhan
Thầy Trò phơi phới âm đàn hồi sinh

Kiều Công Lý

 

 

Quốc Gia Nghĩa Tử ...
Áo trắng xưa bay ngợp góc trường
Cha đền nợ nước, máu cùng xương
Lá xanh nào cho quên tang tóc
Lưu bút, môi cười...ươm luyến thuơng

Rồi đàn chim hụt hẫng ly huơng
Nghiêng cánh lặng nhìn trong gió suơng
Mơ một ngày góp tay dựng lại
bao niềm tin trên bến sông tương

Quốc Gia Nghĩa Tử một tên trường
Tan hàng! Nghe chất ngất đau thuơng
Trôi theo vận nước...bao cơn lốc
để trọn đời cứ mãi vấn vuơng

Quanh quẩn trong tim giấc miên trường
Có bóng Cô Thầy - giọng hiền lương
Bài học phủ ngàn mây diệu vợi
Câu khuyên trân trọng những tình thuơng

Năm mươi năm*..sinh tử vô thuờng
Kỷ niệm còn vang vọng muôn phương
Ngày tao phùng Quốc Gia Nghĩa Tử
Những muộn phiền tan theo khói huơng

Minh Phượng

*1963-2013: 50 Năm Thành Lập QGD QGNT

 

 

thơ ngẫu hứng
Nhớ thuở hôm nao buớc đến trường
Quốc gia nghĩa Tử đến thân thuơng
Tình xưa,mối nọ đà dan díu
Cảnh cũ, lòng đây mãi vấn vương

Nằm mộng , mong sao tìm đụợc bóng
Trông tranh, tưởng nhớ đậm đà hương
Khai trường tháng bẩy mừng ngày hội
Ôn buổi đầu xanh ,mái tóc sương.

thơ hát nói
Muỡu
Gầy vai huơng áo học trò
Đêm đêm còn mộng mập mờ tỉnh mơ
Hồn say rơi ngã xuống thơ
Một nhành phuợng thắm gọi câu tỏ tình
 

Hát
Đông khứ xuân lai
Hạ qua ,bao mùa ve nức nở
Dâu bể thương đau
Bạn bè tứ phương chia xa từ hơi thở
Ngẫm mà coi đời chẳng còn dài
Trò điểm sương ,Thầy tóc trắng ,
Mùi tục lụy sao không bỏ ngoài cương tỏa
Xích gần nhau ,đừng ngại ngùng
Ngày tháng cũ chia nhau huởng tận
Nối dây cung , dạo phiếm đàn
Cười ha hả ,thơ ngâm đủ vận
Bỏ dỗi hờn mặc nhân thế bi ai
 

Bồng lai áo trắng tóc dài
Mùa vui hội đến muợt mà thuớt tha
Ngày xanh sống lại trong ta

Kiều Công Lý
 

Hình đẹp, thơ hay!
nhớ năm nao Đại Hôị cuả truờng
bao nhieu bằng hữu bấy tình thuơng
thắm thoát thơì gian cùng sóng gió
trong khôn cùng, tình mãi vấn vuơng

Ai cũng mong tơí ngày gặp gở
Tháng Bảy nâỳ ôn mớ dư huơng
tuởng như thơì học chung truờng
dù cho tóc đã điểm suơng bao giờ

thơ hát nói ( bắt chuớc)

Vai gâỳ cô bạn hoọc trò
để ai tưng` buớc lân` dò vaò mơ
về nhà ghép chữ lam` thơ
ép thêm phuợng đỏ màu tơ thắm tình


đuờng xa, tình gân`
mặc dòng đơì nỗi trôi xuôi nguợc
thế thaí nhân tình
dù bể dâu, truờng ta tình anh em ngàn sau như truớc
có sóng cao, có sóng thấp
biển dù cạn hay sâu vẫn chưá cùng con nuớc
ngày tháng chẳng đơị ai
thâỳ trò tó c cũng bạc phai
đâu con` mâý thơì gian cùng nhau nưã
còn gì để nghĩ suy chọn lựa
anh lam` thơ, em ngâm
chị khảy đan`, em hát
môt. nhà quay quân`, tình thân chan chưá
mĩm môi cuơì
ơi truờng cũ tình xưa

Trãi qua 1 giấc mộng daì
Bình mình xoá hết u hoaì đêm qua
tình Q nở rộ trong ta.

Minh Nguyệt

 

XIN QUAY VỀ

 

Nhìn tấm hình cho dạ ngẩn ngơ
buồn vui trong ký ức xa mờ
trở về theo tiếng xưa reo gọi
Nghĩa Tử, sân trường.... những giấc mơ

Năm nao cha gục ngã hy sinh
Tang trắng con mang da diết tình
sông núi nung lòng - bao ước mộng
Cô Thầy khai sáng giữa điêu linh

Lâu quá ...nhưng không thể dễ quên
trí, nhân, lễ, nghĩa, tín làm nền
gia đình...bao mến thuơng vang vọng
non nước ...một lòng vun xới lên

Dẫu xa xôi vẫn nhớ ngôi trường
Nhìn ảnh cho lòng thêm vấn vuơng
nửa thế kỷ rồi... ai khuất bóng?
nguòi còn mong gặp - buổi tà dương...

Thầy Cô nay tóc đã pha sương
vẫn trải lòng khuyên bảo tận tường
xin gửi chút lòng xây đắp mộng
quay về đáp tạ những tình thuơng...*

Minh Phượng

* LKN 50 năm Thành Lập VGD QGNT 2013, San Jose

 

 

.....Cũng xin góp tiếng gọi bốn phương
đâu cánh chim Quốc thuở chung trường
quay về họp mặt hàn huyên nhé
cùng nhau kết chặt những niềm thuơng

Nhớ ngày đi học, mỗi sớm mai
sau lễ chào cờ lộng gió bay
học trò vội vã quay về lớp
cười nói khi cùng sắp hàng hai

Và tiếng trống trường điểm tới giờ
thầy mà chưa tới trò phải chờ
vì thầy vẫy tay cho vào lớp
Rồi đi sau cuối khép cửa hờ

Lớp học bắt đầu từ thuở đó
và thầy vẫn dạy đến bây giờ
và trò vẫn học như ngày thơ
dù thầy trò cùng tóc bạc phơ

50 năm qua, ôi thời gian
nhìn ảnh trường xưa lòng xốn xang
xa trường xa bạn, đời dâu biển
trời thử lòng người bằng trái ngang

Lần nầy gặp lại mừng lần nầy
biết có lần sau? ai có hay!
xin đừng bỏ lỡ ngày Đại Hội
gặp để thấy mình vẫn còn may
còn thầy còn bạn giửa đời nầy
Mau hảy quay về, quay về đây...

Lê Minh Nguyệt

 

 

 

Năm Mươi Năm QGNT

 

Tri ơn Thầy, tạ tình anh, tình bạn,

Những đứa con xa vạn dặm quê người.

Nhớ về Trường, ôi niềm nhớ không nguôi,

Da diết quá, bài thơ sao nói đủ...

 

Bên này xa - xa như dòng thác lũ,

Bao nhiêu năm ân tình cũ còn đầy.

Con gọi Thầy, biền biệt tựa áng mây,

Em gọi bạn, cánh nhạn buồn tan tác !

 

Tô Quốc ơi, chim lìa đàn lưu lạc,

Mấy mươi năm câu hát cũ ghi lòng.

Ngày tháng tư chia biệt mấy nhánh sông,

Sông về biển hôm nay mình hội ngộ.

 

Cám ơn anh những người trai nước Việt,

Như tiền nhân xưa - tiết liệt, can trường.

Quốc Gia Nghĩa Tử, huynh muội muôn phương,

Về họp mặt tình đồng môn: Bất Diệt !

Thu Hồng 2013

 

 

 

 

Trường Xưa....

Trong chiến tranh- người đã dựng lên
Quốc Gia Nghĩa Tử- viện mang tên
cưu mang đời cô nhi tang trắng
cha hy sinh...con được đáp đền

Vẫn nhớ năm xưa... một ngôi trường
Thầy cô tận tụy trải tình thuơng
nên đến giờ lòng như mở hội
khi tụ nhau về tự bốn phương

Bạn bè: tri kỷ hay quen sơ
trong góc tim giăng mắc mây mờ
chút tin yêu cùng bao hy vọng
trong chiều tà gieo lại vần thơ

Dòng đời vẫn trôi qua thật nhanh
bao thăng trầm chuyển đổi chung quanh
xưa đến trường ngây thơ áo trắng
nay ngắm mây mong giấc mộng lành...

Năm mươi năm kẻ mất nguòi còn
ký ức nào... xa lắc trẻ con
rồi theo bốn mùa xoay chuyển mãi
đã héo hon? hay vẫn sắc son?

Thế đó, ngày xưa một mái trường
càng xa càng nhớ, mất: thêm thuơng!
năm mươi năm sau còn ai nữa?
ai tưởng niệm trường trong khói sương?

Xin cùng về theo tiếng gọi đàn
nắm tay chuyện vãn rồi cười vang
những ưu phiền vút bay, biến lặn
vui ngày hạnh ngộ khi hè sang....
 

Minh Phượng
1/2013