TRANG THƠ
Chị Lê thị Khanh
nhờ chuyển bài thơ với lời nhắn..
Có ba.n nào nhớ một buổi học mà nửa chừng các bạn Nam đòi đổi chỗ vì...
XIN ĐỔI CHỖ
Giờ Việt văn
Cô giảng truyện Kiều
Cô gọi Lành bình thơ
Giọng Bắc ngọt ngào sâu lắng
Bài thơ dứt rồi
Lớp vẫn còn im lặng
Rồi giọng cô Nữ trầm trầm vang lên
Cô đang say sưa thao thao bất tuyệt
Thì một giọng Nam "mới lớn" ồ ề..
" Thưa Cô cho tụi em đổi chỗ "
Cả lớp giật mình như tỉnh cơn mơ
Co dịu dàng hỏi lại "vì sao ? "
"bởi vì các bạn gái mặc aó ngực đen
tụi em không học được"...
Thế là bọn con gái rất được Cô thương
Nay phải đổi chỗ ngồi cuối lớp
Còn các bạn trai thì ngồi gần bàn Cô giáo
Con gái nhìn nhau " bởi vì Cô rất đẹp phải không nào"
..và một bài thơ
CHỦ NHẬT BUỒN
(Thương về các bạn Nội trú )
Khung cửa sổ nhìn ra đường
Phố chiều nay không ai nhường lối em
Nội trú lặng lẽ buồn thêm
Sân trường vắng lặng êm đềm tiếng chim
Nước mắt buồn rơi theo chiều tím
Xa mẹ thương em như chim lạc bầy
Chủ nhật buồn nội trú đây
Chỉ còn em với cô đơn cuối tuần
Lê thị Khanh
QUỐC kêu gọi
bạn thảm sầu
GIA đình ly tán còn đâu bạn hiền
NGHĨA tình bằng hữu thiêng liêng
TỬ Ky khóc Bá Nha thien thu buồn
NHỚ thương rồi đập đàn luôn
VỀ đây xum họp tiếng chuông nguyện cầu
MÁI nhà yêu dấu in sâu
TRƯỜNG ơi nhớ mãi dạ sầu tái tê
DẤU buồn ngày tháng lê thê
YÊU thương một cõi đi về tuổi thơ
THUỞ còn trong trắng dại khờ
NÀO ai biết được bây giờ gặp nhau
Le thi Khanh
HƯƠNG NỘI TRÚ
Ngày đến truờng mắt em còn len lén
Nghe niềm lo với những cái chưa quen
Hành lang dài và cả những cái tên
Rời tay Mẹ thút thít hoài không dứt .
Ngày đầu tiên ngày rời xa tổ ấm
Cả gian phòng buồn vỡ tiếng ào ra
Giọt rơi rơi những tiếng mưa ngoài
Trên môi mắt giọt hờn đêm nội trú
Rồi từng ngày qua từ sáng đến trưa
Nắng sân truờng trãi hồng bên sách vở
Bạn bè quen quây quần vang pháo nổ
Hành lang cuời dòn dã chuyện nắng mưa
Mặt trời xuống mà niềm vui chưa ngủ
Khúc khích hoài câu tiếng ở bên tai
Gói mì tôm theo những sợi dây dài
Cơm cháy trộm còn vang lòng trống đập
Tuổi học trò vui những ngày diễn tập
Cũng thêu thuà mộng uớc để ngày mai
Theo chị hiền em muá những ngón tay
Trong vũ điệu nón cầm khoe duyên dáng .
Ngày cắp sách những ngày vui lăm lắm
Trang thơ chuyền khúc khích những thơ tay
Những" chàng si " duới gốc đợi thẩn thờ
Bạn bè tiếng nhao nhao kià " Ai lại "
Ngày cuối tuần nhiều điều mong ngóng
Thứ sáu chiều nội trú dõi mắt trông
Mẹ dón em mừng vui trong con nắng
Cả con dường lộng lẫy ánh chiều sang
Ddời cắp sách bạn bè tim ngăn mở
Ngăn cất ô mai ,ngăn cất vở bài
Ngăn còn lại thư tình của ai ngỏ
Ddể đến giờ còn luyến một vần thơ
Truờng lớp cũ vẫn về trong mơ động
Dẫu con thuyền rời bến đã từ lâu
Dẫu đêm nghe suơng trắng tóc đã mầu
Thầy cô vẫn nét hình vuơng em để
Đời nội trú hôm nay em nhắc kể
Vẫn mai hồng như buổi đã xa xưa
Vẫn nghe thơm mùi cốm chuyện đong đưa
Theo dòng chảy mà mùi huơng vẫn thế .........
DTM (Thân tặng tất cả chị em nội trú )
Mùa xuân cũ
Rồi hôm nay người về qua trường cũ
Trên bàn tay vết nhớ vẫn thiên thu
Mùa xuân hát trên phím đàn của lá
Cớ sao người buồn bã bóng hoang vu
Sao người cũ không là hoa lá cũ
Cho người về nhắn nhũ chuyện tương lai
Sao sách vỡ không là mây gió thoảng
Cho người đi quên hết chuyện hôm nay
Ta trở về buồn gãy gánh trên vai
Mùa xuân của muôn đời còn gió lạnh
Đường tháng giêng vẫn đôi bờ hiu quạnh
Mùa xuân cho ta tiếc nhớ mông mênh.
Thăm trường cũ 1976
Tran Minh Chi hoc sinh lop 11 nien khoa 74 - 75
Ngày Xuân trước ảnh thân phụ
Tay nâng chén rượu ngang mày
Mời Ba cạn hết chén này với con
Rượu nồng con nhấp thật ngon
Ghế bên còn trống Ba còn đi đâu
Thiện Hỷ
Hiện Hữu
Ba mươi năm...
Người xưa chừ...
Tóc bồng bềnh mây trắng !
Dáng xưa chừ...
Nắng đổ hao gầy !
Môi xưa chừ...
Miên man (mềm) hơi rượu !
Mắt xưa chừ...
Mòn mỏi mộng Kinh Kha !
Lòng yêu xưa,
Ta vẫn đầy nỗi nhớ !
Tim yêu xưa,
Vẫn mơ mãi thiên đường.
Cửu Long
Về thăm trường cũ
Phạm Doanh
Ta trở về đây dưới mái trường
Trên đầu tóc đã điểm màu sương
Cho hồn tìm lại ngày xưa ấy
Khi lòng vừa chớm biết yêu thương
Hun hút hành lang vắng bóng người
Bức tường thoang thoảng nhẹ mùi vôi
Nắng hè ấm áp qua khung cửa
Trường xưa nay đã đổi tên rồi
Nhẹ vang tiếng sỏi vọng trong sân
Theo từng nhịp bước của bàn chân
Cột cờ im lặng buồn nghiêng bóng
Hàng cây thay lá đã bao lần
Vọng đến trong tim vạn tiếng cười
Hò reo trong tiếng trống ra chơi
Nô đùa đuổi bắt trên sân rộng
Đến giờ vô học cũng chưa thôi
Nao nao vào lớp học năm xưa
Bâng khuâng biết nói mấy cho vừa
Bảng xanh in bóng cô thầy cũ
Vết mực trên tường đã nhạt chưa ?
Cuôí lớp gục đầu trong kỷ niệm
Bạn bè từng đứa gọi thầm tên
Thương màu áo trắng thời xa vắng
Băng ghế đìu hiu gợi nỗi niềm.
Nghe tin thời tiết đổi
Em ơi ! Dallas trời trở lạnh
Gió rét căm và băng giá rơi
Chợt nhớ em nửa đời hiu quạnh
Mà người xưa là cánh chim trời
Dạo ấy tình yêu đẹp biết bao
Mình dìu nhau lên xứ hoa đào (*)
Em khẽ bảo anh : chim liền cánh
Nhưng... không thành, vì đất nước binh đao
(Từ đấy đến giờ ba mấy năm)
Anh đang ngồi trong cái lạnh căm
Gió rét nên mong tình rực cháy
Mờ mây ta lại nhớ trăng rằm
Hôm nay đây giữa trời lưu lạc
Chợt nhớ về trường cũ tình xưa
Thì dẫu cho mái đầu đã bạc
Cũng nhủ lòng nồng ấm câu thơ
phamvanduc
Feb. 23rd 2006
(*) Thành phố Đà lạt
Thương Tặng Mái Trường Xưa
Không có nơi nào như nơi đây,
Tình cũ , tình xưa ...mấy chục năm dài
Sao khi nhớ lại thì tình vẫn
Như mới hôm nào không lãng phai .
Không có nơi nào như nơi đây
Xoay tròn trái dất trong vòng tay
Chĩ cần 4 chữ ..Q G N T
Là tìm thấy nhau mắt lệ cay
Không có nơi nào như nơi đây
quên quên ..nhớ nhớ nhẹ như mây
Chĩ cần phất nhẹ băng tần số...
Tình cãm ùn về ...sao đắm say !
Không có nơi nào như nơi đây
Tình bạn - tình yêu - tình Cô Tình Thầy
Chĩ cần nhắc đến tên và họ
Cã một sớ dài kỹ niệm hay
Tôi - Bao nhiêu năm tháng xa bầy tổ
Làm bóng chim đơn lẽ bạn bầy
Gỡi bao thương nhớ về nơi ấy
Một chút nỗi lòng theo gió bay...
anhnohat72
VỀ NGƯỜI VỀ TRƯỜNG
Q uốc quốc thảm sầu tiếng quốc kêu
U uẩn trời mây xám lối về
Ô m lấy thân gầy : Đôi cánh rũ
C ố quốc vời trông lệ ướt mi
G ởi chút lòng xưa đến cố nhân’
I như tiếng nấc mãi trong lòng,
A i hay hồn lẫn hòa trong máu
N on nước rền vang mãi tiếng ngân
G ọi tiếng tình ơi – be bé ơi
H ôm nay cách trở mấy phương trời
I m nghe hè đến mùa hạ nhớ
A i để hạ sang mãi vẫn chờ.....
T ình ơi ngày ấy dẫu qua....
U sầu vẫn đợi có sang dịu dàng ...???
Kiều Công Lý 71