Thương Tiếc Đèo Văn Bắc

 

Tháng 8 Sang Rồi

Xin dâng một nén hương lòng đến linh hồn Đèo Văn Bắc, (QGNT 1973) nhân ngày giỗ đầụ

Tháng Tám lại sang rồi, Bắc ơi !
Bạn đi Q. vắng một góc trời
Bỏ mẹ già, vợ con thơ dại
Và biết bao bạn hữu trên đời

Thấm thoát đã xa ngày Đại Hội
Vẫn vang lời "tình cũ mười năm" (1)
Ở đây vẫn cõi đời sôi nổi
Vẫn dạt trôi những kiếp bọt bèo

Trời Houston đã chớm vào Thu ???
Bắt đầu rơi lác đác lá vàng ???
Sao bắt tội lá xanh rụng trước
Ddã một năm, nghe vẫn bàng hoàng

Hồn Nghĩa tử hẳn gặp hồn Tử sĩ (2)
Xin hộ phù cho nước cho non
Thấm thoát sắp đến ngày Đại Hội (3)
Lại bấm tay, ai mất ai còn

phamvanduc
Dallas, Aug. 1st - 2006

(1) Đèo Văn Bắc hát bài "Mười năm tình cũ"
cuả nhạc sĩ Trẫn Quảng Nam, trong đêm hội ngộ
(DHQGNT 2005 - cuối tháng Sáu 2005 tại DFW).
(2) Thân phụ DVBắc là ông Đèo Văn Peng, đã hy sinh
anh dũng trong một chuyến phi hành. Khi toán cấp cứu
Hoa Kỳ và VNCH lên đến đỉnh núi; ông DV Peng vẫn
ngồi an vị trên một tảng đá (dù đã chết). Hình ảnh
hào hùng này được vẽ và in lại trên T-Shirt (trong ĐạiHội
các cựu chiến sĩ Biệt kích và Lôi hổ tại DC. vào đầu
năm 2005).
(3) DHQGNT 2007 sẽ được tổ chức tại Nam California,
vào tháng 7/2007.
 

Tháng 8 và Những Suy Nghĩ Rời

 Đầu tha’ng 8, vùng Nam Cali vừa trải qua một cơn no’ng kinh hoàng. Sô’ ngườI thiệt mạng vì no’ng ngày càng tăng. Lạ một điều, cùng một vùng mà chỗ này thì no’ng pha’t điên, ca’ch đo’ chưa đầy 50 dặm thì lại ba’o động co’ mưa giông co’ thể gây lụt lộị Con ngườI cũng điên đảo theo vơ’I trờI đâ’t. Chuyện chê’t cho’c, chia lìa bao giờ cũng vẫn là chuyện buồn. I’t ai muô’n đề cập đê’n chuyện buồn, nhưng lại nhơ’. Nhơ’ đê’n nên đành phải nhă‘c lại vậỵ

Tha’ng 8/2004, trở về nhà sau chuyê’n nghỉ Hè cùng gia đình. Tự cho phe’p mình nghỉ một ngày đu’ng vào ngày sinh nhật. Quen thoi lê la, gọi điện thoại rủ Ông anh tinh thần đi uô’ng cà phệ Anh cho biê’t đang bận râ’t nhiều việc, hẹn mai hy vọng sẽ co’ dịp gặp nhau “liều một đa’m” (Anh Ngô mạnh Thu, một trưởng Du ca ngày xưa, đồng thờI anh cũng là một Huynh trưởng Phật tử vào hàng Tâ’n). Sa’ng hôm sau trên đường la’I xe đi làm, nghe tin anh vừa mơ’I mâ’t vì một cơn đau tim. Gởi đê’n anh vàI giòng nhân ngày giỗ đầu:

????????????? Một ngày, một tuổi, một kiê’p người

????????????? Tâ’m thân tầm gửi, chẳng một nơi

????????????? Tha’ng 8 năm trươ’c, ngày sinh nhật

????????????? Điện thoại rủ anh, anh bảo, thôi

????????????? Chờ đâ’y, cùng nhau “liều một đa’m”

????????????? Sa’ng mai thư’c giâ’c, anh đi rồi

????????????? Hôm nay, ngày giỗ, ngày sinh nhật

????????????? Ghe’ đê’n thăm anh, co’ gặp tôi???

Tha’ng 8/2005, sau chuyê’n sang Dallas dự DH/QGNT và cùng vài ngườI bạn dong ruổi la’I xe đi Houston, Louisiana, New Orleans. . . . . . . . . .Đang ở kha’ch sạn thì được tin nhà từ VN, bà cô ruột vừa qua đời sau mâ’y năm trờI nằm liệt vì bạo bê.nh. Bà sô’ng độc thân, ở lại miền Bă‘c năm 1954. Sau năm 1981 mơ’i vào Nam thăm con cha’u rồi sau đo’ thêm vaì lần nữa trươ’c khi quyê’t định ở lại luôn trong miền Nam cho vuị Tôi là đư’a cha’u duy nhâ’t trong gia đình chưa được gặp Bà vì đã rờI khỏi nươ’c trươ’c ngày Bà vào Nam và chưa co’ dịp về thăm.

Hơn 1 tha’ng sau, cơn bão Katrina ào đê’n pha’ tan vùng New Orleans, nơi co’ con đường Bourbon và tiệm càphê nổi tiê’ng Du Monde nằm sa’t cạnh bờ sông vơ’I mo’n ba’nh đường bâ’t hủ. Một buổi sa’ng, dậy sơ’m, cùng vợ lang thang hơn 2 giờ đồng hồ ngoạn cảnh. Mò đê’n tiệm ngồI chờ ca’c bạn, uô’ng ly càphê ăn vàI chiê’c ba’nh no’ng mơ’I ra lò và trò chuyện vơ’I những ngườI VN làm ở đo’ để hiểu thêm về sinh hoạt ở đâỵ

Chuyê’n nghỉ hè năm đo’ được ghi dâ’u bằng những mâ’t ma’t: Bà cô ruột, một vùng bị tàn pha’ vì thiên tai và. . . . .một ngườI bạn học vừa mơ’I gặp lại trong ngày Đại Hộị Ghi lại để nhơ’:

Vơ’i bạn: Đèo văn Bă‘c

4 giờ chiều chủ nhật ngày 7 tha’ng 8 năm 2005, THNam cho biê’t: Đèo văn Bă‘c vừa đột ngột từ trần tại Houston, TX. Ddiều đầu tiên nghĩ đê’n: bệnh tim ? Không, bị bă‘n!!! Ba’o tin cho vợ: “Hả ?,ca’I gì, anh Đèo văn Bă‘c, vừa no’I chuyện điện thoại vơ’I chị Lan hôm kia, hẹn gặp nhau tha’ng 11 này tại Calị Chuyện gì đã xảy ra vậy”. . . . . .

Đèo văn Bă‘c, không quen nhau khi còn học ở trường. Chỉ nghe tên và nhơ’ mặt vì co’ gặp ở đâu đo’. Khoảng năm 1977, trong lu’c đang đo’n xe hãng đi làm ở Ngã tư Bẩy Hiền; thâ’y Bă‘c đang làm gì đo’ tại Bưu điện. Chạy vội sang chào hỏị Bă‘c hơI ngợ Vì không nhơ’, một lu’c sau mơ’I vồn vã:” À, PHT, ông không học cùng năm vơ’I tôI, nhưng biê’t”. “ Gặp nhau sau, xe ca đê’n rồI, tôI phải đi làm đây”. RồI không co’ dịp nào gặp lại nhau cho đê’n khi rờI VN.

Hai năm trươ’c, THNam hỏi:” Ông co’ biê’t DVBă‘c không?, Hă‘n mơ’I sang Mỹ sẽ sang Cali chơị Rảnh thì gặp cho vui”. Mâ’y ngày gặp gỡ nhau, cũNg tạm gọi là bạn. Co’ lần Bă‘c gọi từ Houston, xin sô’ điện thoại để liên lạc vơ’I THNam, trao đổi vàI câu thăm hỏi bình thường.

DHQGNT/2005, lại gặp vợ chồng Bă‘c. Co’ nghe no’I Bă‘c ha’t giu’p vui văn nghệ nhưng không được nghe vì chạy lung tung. Hẹn nhau sẽ gặp khi xuô’ng Houston chơị Liên lạc khi đang trên đường đê’n Houston, Bă‘c ghe’ lại kha’ch sạn và đưa đi uô’ng cà phệ Còn nhơ’ trong khi chia xẻ Những suy nghĩ về ca’c sinh hoạt của GDQ, THNam co’ tỏ y’ ưu tư và hơI thâ’t vo.ng. Bă‘c tìm hiểu ly’ do và kê’t luận:” . . . . . .Mình làm gì được thì cư’ làm . . . . .”

Vợ chồng Bă‘c ngỏ y’ muô’n mờI bạn bè đê’n nhà vào ngày chị Lan được nghỉ. Ca’c bạn kha’c bận vì thờI gian ở Houston qua’ I’t mà ngườI quen thì nhiềụ Bă‘c đê’n kha’ch sạn đo’n, vừa về đê’n cửa nhà thì được điện thoại cho biê’t Đỗ ngọc Anh sẽ cùng 2 ngườI bạn ghe’ chơI cho vuị Nhà chỉ co’ 4 ca’I ghê’, một chiê’c bàn nhỏ. TôI đề nghị dẹp hê’t vào trong buồng, chừa chỗ trải ba’o ngồI quây quần trên thảm cho tiện việc sổ sa’ch. Một luc’ sau, gia đình THNam cũng trở lại cùng tham gia cho rậm đa’m. Hàn huyên, vui đùa cho đê’n khuya mơ’I ra về. Sa’ng hôm sau, đa’m chu’ng tôI lên đường đi New Orleans. Liên lạc vơ’i Bă‘c khi trở lại Houston, gặp nhau tại nhà một ngườI bạn kha’c. Vợ chồng Bă‘c – dù đi làm ra râ’t trễ -? cũng cô’ ghe’ lại, chỉ ăn uô’ng cầm chừng và chờ để dẫn đường cho chu’ng tôI trở Về kha’ch sạn cho an toàn. Đỗ ngọc Anh trong những lu’c cao hư’ng thường hay nhă‘c chuyện Đèo văn Bă‘c dù mơ’I định cư ở Mỹ cũng vẫn âm thầm gởi về yểm trợ ACEQ họp mặt ở VN.

? I’t no’I, trầm tĩnh, luôn tỏ Ra ân cần và nhiệt tình vơ’I bạn bè. Không mâ’y hàI lòng vơ’I cuộc sô’ng hiện tại nhưng châ’p nhận, chịu đựng để hươ’ng đê’n những gì đã hoạch định và không than vãn. Đo’ là nhận xe’t về Bă‘c trong vàI lần gặp gỡ.

?????? Bă‘c,

????????????? Hung tin của bạn, đột ngột đê’n

??????????? ??Hò hẹn vơ’I nhau, đã chẳng cần . . . . . .

??? Chào bạn.

Tha’ng 7/2006, đang cùng gia đình nghỉ Hè ở Canada, được tin qua email, bạn mình vừa mâ’t Me.. Bàng hoàng, gởi ngay một thư chia buồn đê’n bạn. Bươ’c ra sau nhà, trời đã tô’I, “ha’t một phu’t” và mượn điện thoại gọi về cho bạn:

????????? - Hi N., mơ’I đọc thư biê’t tin Bà mâ’t, gọi cho bạn chia buồn . . . . . . . . . . . . .

????????? - Ca’m ơn, tôi co’ để lời nhă‘n trong điện thoại cầm tay của T. Vừa từ nhà quàn về, đang ở nhà TQN, bạn bè tụ lại đây cũNg đông lă‘m.

????????? - Gia đình tôi đang ở Canada, không đem theo điện thoại nên biê’t tin trễ. Thă‘p hộ gia đình tôi một ne’n hương tiễn Bà.

????????? - . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Bây giờ mơ’i là đầu tha’ng 8.

Phạm Hữu Thừa 72