Ngày xưa chúng
mình sáu đứa
Bên buổi chiều và lắm lá me bay
Tóc kẻ ngiêng ,đứa xoả vai
Nhiều ríu rít và giận hờn vớ vẫn
Một thuả đời vang ngớ ngẩn
Thơm từng dòng mực tím ẩn mộng mơ ,
Học trò trãi mãi trang thơ
Nhìn mưa nắng tiếng buồn hay vô cớ .
Sáu đưá mình ..bao ngàn nhớ
Một thuả đời ngơ ngác sách trên tay
Một đời vạt trắng áo bay
Còn huơng ái thơm nồng ngày xưa để
Hôm nay uớt lòng như kể
Những giận hờn xưa đã hết ..xa bay .
Buồn vui cất ngủ trong tay
Muà Phuợng cũ đã buồn hoa uớt nhụy .
Sáu đứa mình - xưa mộng dệt
Chừ bây giờ ..bóng hút biệt nơi mô
Ngăn sông ,trở núi - cách trời ..
Truờng xưa ...ba.n cũ ..tiếng hoài ngàn năm ............
kl.....................................
Em Hỏi Anh
Em hỏi anh màu xanh nào anh thích
Anh mỉm cười xanh lắm màu tương lai
Con nắng mai .. tiếng cười vui khúc khích
Hai mái dầu điểm trắng tựa kề vai
Em hỏi anh màu hồng nào dẹp nhất
Anh trả lời nhất định màu má em
Anh say mê khi nhìn em mắc cỡ
Má hây hồng ngây ngất ..mãi lòng lên
Em hỏi anh điều gì làm anh thích
Lời nồng nàn anh đáp lúc em vui
Dễ thuơng sao em hỏi ..buồn cuời nhỉ
Tiếng câu thơ,thuả dại những buông lời
Lại hỏi anh sao cứ hoài ngơ ngẩn
Cứ nhìn em chăm chú mắt chẳng buông
Anh khẽ nắm bàn tay lên ngực đập
" Em nghe không " ..tiếng nói cuả tim lòng
Em lại hỏi cái gì làm mê mẫn
Anh chỉ trời và chỉ vào mắt em
Tay anh phác những chữ V bé nhỏ
Rất thầm thì ..." Em xuống ..nha.c trần êm ".
Em hỏi anh mai về anh có nhớ
Lẵng lặng lời ..điếu thuốc đỏ châm thêm
Lồng tay em ..như muôn lời muốn ngỏ
Dduờng anh về yêu dấu mãi gọi tên ..
Em hỏi anh và nghe lòng đăm đắm
Hạnh phúc nào làm ấm cả buồng tim
Lời uyên uơng ..dầu mai còn xa cách
Trong nắng vàng như thể đã gần bên ...
TV
NGÀY XƯA – THƯƠNG NHỚ ƠI . .
Hơn ba mươi năm, nay gặp lại
Thầy cô, trường cũ, bạn bè xưa
Vang trong sâu thẳm miền nhung nhớ
Tiếng giảng bài xưa –
Thương biết mấy cho vừa
Ngày ấy, bây giờ xa xăm quá
Cuộc sống mỗi người, nay mỗi nơi
Vui buồn,hạnh phúc hay đau khổ
Vẫn giữ trong lòng thuở đôi mươi
Vẫn giữ trong lòng từ dạo ấy
Sách học trò thơm ngát hương duyên
Rằng “người ta” vẫn còn đi học
Em dễ thương một dáng vành khuyên
Vẫn giữ trong lòng ta tuổi thơ
Ép trong trang vở bao mộng mơ
Tiếng chuông tan học hay vào lớp
Ngóng ra sân một ánh mắt chờ !
Giờ đây tất cả xa biền biệt
Gió bụi hồng trần cuốn lấp đi
Vẫn giữ trong ta bao kỷ niệm
Thuở học trò, áo trắng trinh nguyên
Phạm vũ Quê Hương
Nhớ ...
thôi nhé em tình là cơn gió bay
thôi nhé em tình là nỗi đắng cay
buồn ...
ngập hồn anh ôi giá băng chiều nay
trập trùng ngoài kia trời mây tím giăng
và đó em giấc mơ mình chung đôi
và đó em cách ngăn còn vời vợi
đau ...
đã bao lần rồi em hỡi có hay
ơi ân tình tựa như lá thu bay
có còn không bao nhiêu lần kỷ niệm
có còn không bao nhiêu là ước mơ
tình ...
có phải chỉ là viết những vần thơ
có phải chỉ là đầy những mong chờ
em có hay chiều nay anh thẫn thờ
ngồi một mình viết tiếp một bài thơ
nhớ ...
về người em dấu yêu đã xa vời
ôi nỗi nhớ thương không thể nào nguôi
và em có biết trong lòng trống vắng
anh gọi thầm tên em trong chiều lắng
sầu ...
có dâng nước mắt vương bờ mi cay
nhớ nhau, nhớ nhau, hết cuộc đời này
TN