Nguyễn Ngọc Hương QGNT 72, hiện sinh sống tại Saigon Việt Nam.
TƯỞNG NHỚ
Mùa thu tiển anh đi
em nén tiếng chia ly
lá rơi vàng chân bước
anh nén ḷng sầu bi
Anh đi vào biển rộng ...
chiếc thuyền nan ra khơi ..
rồi dập dùi sóng cả
rồi thuyền ..đà chơi vơi ...
Tan rồi mơ trời rộng
vở rồi mộng bạc đầu
thôi chia ly ..em hơỉ
thôi vĩnh biệt t́nh nồng ...!
............
Thu về se sắt lạnh
gió thổi lá vàng rơi
em bên bờ biển rộng
gởi t́nh nồng ra khơi
Em bao năm chờ đợi
ḷng hiểu t́nh xa xôi
Anh một lần cất bước
là xa cách một đời ...!
Biển bây giờ là anh
t́nh bây giờ là sóng
em như là chiếc lá
theo gió về biển đông
..........
hôm nay - ngày anh đi
hôm nay - ngày chia ly
nén hương ḷng em gởi
vào mênh mông trùng khơi ...!!!
Mùa Thu 1981
Tháng 7 không mưa ...
Tháng bảy năm nào - Sàig̣n không mưa
cái nắng hanh hanh ...đủ rám má hồng
anh dắt tay em đi trên phố chợ
ấm-áp nồng-nàn như vợ chồng son ... (!)
....... ........
Ḿnh giả thôi mà ... anh đâu cuả em
..chua xót bao nhiêu em dấu trong ḷng
môi vẫn cười ..
mắt vẫn t́nh ..
nhưng ḷng như nghẹn ...
gịot lệ nào ..đang đi ngược vào tim ...
.............
Vui lên đi em ...Sàig̣n không mưa
ngọn gió heo may ...se sắt ḷng người
ḿnh cùng nhau ..dẫm lên lá úa
tiếng vọng xạt xào ...như lời yêu thương ..
Vui lên đi em ...Sàig̣n không mưa
ḿnh sẻ cùng nhau ..ngắm ánh chiều tà
để hai ta một lần in bóng
trên bảy sắc cầu vồng ..cuối chân trời xa ...
Vui lên đi em ...bao năm gặp laị
đừng nghĩ nhiều em ..hảy nghĩ cho ḿnh ..
khi anh đi rồi ..có c̣n gặp lại ...(?)
cái ngày nầy ..cuả ba mươi năm sau...!
.............
Một lần chia xa ..v́ đời phong ba
ta đả mất nhau ...không tiếng tạ từ ...
Lần nầy chia xa ..v́ t́nh hai ngả
Ta phaỉ mất nhau ...dù không muốn giả từ ....!
Sàig̣n trong anh ..như vết dao cắt
Sàig̣n trong anh ..luôn nhớ không nguôi ...
T`inh xưa trong anh ..như chàm loang đổ
người xưa trong anh ..h́nh bóng khó phai ...!
.........
....Anh sẻ xin Trời ...đừng mưa tháng bảy
để mắt em yêu ..không ướt lệ t́nh ..
...Có được không anh ...đừng mưa tháng bảy ...(!)
Ngăn không được rồi ...đôi ḍng lệ cay ...!
Vẫn phaỉ mưa thôi ...anh ơi mưa ngâu ...!
để những cánh chim Ô thước bắt cầu ..
để Ngưu Chức không sầu ngăn cách
để môỉ góc trời ...
nh́n mưa nhớ nhau ....(!!!)
Điều..không thể ...
Là....Yêu
Yêu ..là giận là hờn là trách móc
Là chia tay - là nhung nhớ - muộn phiền
Là những ngaỳ dá chờ đơị triền miên
Là những câu hoỉ - trả lớ ..vô nghiă
Yêu - là chuôỉ ngaỳ nghĩ quanh - nghĩ quân?
La ` những nghi ngờ - là những suy ...tư
Là ..lúc naỳ - bây giờ ...anh âư ra sao ( ? )
Có nhớ ai không? ...có ai bên cạnh !
Là sẻ bỏ đi không lớ từ giả
Rố lẳng lăng. trở về ..không noí taị sao
V́ ...đi mà không bỏ được nhau
Đành trở laị tiếp tục v́ nhau ...đau khổ
Yêu là có nhiêù câu muốn hoỉ
Chuyện muốn nghe - nhưng không noí nên lớ
Để trong ḷng rố ấm ức dôỉ hờn
Rố trút giận vạ những điêù vô cớ
Yêu - dù chàng có noí thương - noí nhớ
Vẫn không tin - vẫn hoỉ - có thiêt. không ?
Vẫn nghi ngờ ...anh âư có ai không
C̣n thương ai nưả ..mà mình không biêt'
Yêu - là xa - th́ nhớ da nhớ diêt'
Nhưng khi gân` ..lo maỉ miêt' lâỷ hờn
Ṿng tay ôm ..vâỷ vùng ..không chịu
Để khi xa ...nhớ quá ...hương tinh` nông` ...
.....
T́nh yêu khi tuôỉ đả xế chiêù
Không yêu ..như thể mới biêt' yêu
Mà yêu ..khi đả nhiêù đau khổ
Nên. .kiêủ yêu . .cũng hêt' .. .mỷ miêù ...!
Noí với ngướ
xưa
Có lẻ một mai lúc lià trần
Bên lề giây phút cuối phân vân
Chợt nhớ về ai mà lệ ứa
Có c̣n kiếp nưả goị t́nh nhân ....
Trích " Có lẻ " cuả TN -haiau54...
Ừ - có lẻ ḿnh nên hẹn
kiếp sau
Trong muôn vạn neỏ cố t́m nhau
Dâủ cho có lạc đường cao - thâp'
Haỷ ráng t́m nhau - nghe nhé Em... !
Có lẻ - giờ ta phaỉ dừng thôi
Cố tơí - lui đêù không chổ đi - về
Em - giờ không phaỉ là em nưả
Anh - giờ đả nặng gánh phu thê .
Có lẻ - rằng nên chăng~ gặp nhau
Dù cho tim có rât' - rât' đau
Em ơi nhở có qua đường củ
Không biêt' - không quen - không hoỉ chào
Ừ - có lẻ rằng - anh đả sai
Qua 30 năm - sao laị quay về
Không nên t́m cớ - vạ lôí củ
Không rẻ đường xưa - không giả bộ tinh` cờ
Có lẻ - rằng Em cung? đả sai
Khi xưa sao ḥ hẹn chi ai
Và nay - sao - nhớ hoá nhớ maỉ
Khi mà tay - đả - rớ xa tay
Có lẻ - rằng xưa cung? đừng yêu
Sau 30 năm .. đừng nhớ nhau nhiều
Không duyên - không nợ sao gặp laị
Ddịnh mệnh vô t́nh - hay taọ hoá trớ trêu ..!
Có lẻ - v́ Em và Ngôi trường xưa
Không thể tách đôi khi chợt nhớ về
Ngôi trường - daỷ lơp' - và - Em nưả
Maỉ trong ḷng Anh - qua bao nôỉ sơn khê ..
Có lẻ - rố đây .. Ngôi trường xưa
Có Em - cùng Anh .. kư ức đong đâỳ
Làm nơi gặp gở trong tâm tương?
L`am chổ . .đi - về .. cuả nhớ thương
Có lẻ - rố ta phaỉ dôí ḷng
Cố che khuât' lấp nôỉ chờ mong
Cố quên ngày tháng ḿnh đả có
Cố xoá trong tim ..môí t́nh nồng ..
Có lẻ - rố ta laị mât' nhau
Dù cho có nuôí tiếc dâng cao
Dù cho uât' nghẹn trong ḷng ngực
Vân? phaỉ nuốt vào giọt lệ cay
Ừ - có lẻ - nên dừng thôi đi Anh
Khi noí yêu - mà biêt' mộng không thành
T́nh không đẹp ... khi t́nh dang dở
T́nh rất khổ đau ..khi không vẹn câu thề .
Có lẻ - hàng cây sẻ ngủ say
Dù mưa - dù gió cung? không lay
Cùng nhau nương bóng che Em đó
Haỷ ...tựa vạ Anh - một lần khi chia tay ...!
Em ơi - nêú thật là duyên
Kiếp sau xin được thề nguyền có đôi
Dù cho muôn vạn đường đớ
Phaỉ chờ - phaỉ gặp ...làm đôi vợ chồng
Thoả ḷng một kiếp chờ mong ....
Biển Đông
Em và Anh cách một biển Đông
30 năm ..dâủ có chung lòng
Cũng không vượt nổi bờ sông ấy
Bờ cuả biển Đông ..vớ vơị xa ..
30 năm ..đớ chia hai ngả
Bước thấp ..bước cao ...xa càng xa
Em và anh ...bao lần gục ngã
Mệt mỏi ..dâp. dồn ...vượt sóng biển đông
30 năm vẫn ... không thuận một ḍng
Em ngược - anh xuôi ...trên đường dong ruổi
Dâủ gặp ! - ngở ngàng ..! chẳng kịp dừng chân
Và ..vẫn phải xuôi ..theo nước ngược ḍng ( ! )
Em - dâú tận đáy ḷng nôỉ nhớ mong
Vẫn - phải sống - phải yêu - phải lâư chồng
Anh - dẫu rằng lạt lẽo tình chăn gôí..
Nhưng cũng vợ vợ - chồng chồng vơí ngướ ta
Giờ ..găp. laị nhau đã sau 30 năm
Biển đông ..tạm lắng những cơn dông
Nh́n nhau tóc bạc màu sương khói
Ngở ngàng ..tự hỏi...tình có còn nữa không ?
Nhưng ..vẫn mãi c̣n ..một biển Đông
Đã quá ..xa xôi ... hai tấm ḷng
T́nh xưa - đã ..khi rẽ vạ hai lối
Giữa hai ta ...vẫn là một biển Đông !
Và cùng dõi mắt xa xa
Nh́n nhau - nuốt lệ ngược sa ..vào lòng
Một đời - một nỗi chờ mong
30 năm lẻ - vẫn ...không ..có ǵ ...!