TÌNH HỌC TRÒ

Cong Ly Kieu

Tình mất vui khi đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp khi đời còn dang dở


Nhà thơ Hồ Dzếnh đã nói lên cái tâm trạng cuả mối tình ĐẸP và không vẹn tòan trong toàn bài Ngập Ngừng cuả thi sĩ nỗi chờ đợi nguời yêu và buông lời trách móc rất nhẹ khi nguời yêu chưa hay không đến .. Trong cái chờ đợi có lưu luyến ,có ái ân ..Song cái ái ân tuyệt vời cuả lứa tuổi ngây dại ở cái tuổi mà còn thơm hoa cốm ...Hay nói khác hơn ...TÌNH HỌC TRÒ

Lần đầu ân ái trao bằng mắt
Em để tình thuơng đến trọn đời

Vâng TÌNH HỌC TRÒ chỉ có cái tình ấy mới trinh tuyền (chỉ mắt nhìn mắt mà như là đã ái ân  ...mới ngây thơ ...da.i khờ và đầy vơ vẩn ...Trong chúng ta ai cũng có một thời để đi lại cái cung vàng điện ngọc ấy ...Mà thuả đó chúng ta đã vô tình để trôi qua ,mấy ai mà giữ đuợc những phiến đá pha lê những kỷ niệm nguyên vẹn trong lầu son đó.Tuổi HỌC TRÒ phải chăng như là 1 giấc mơ - 1 câu chuyện cổ tích
Dạo đó với chúng ta 30 năm xưa hay hơn - ai đã không từng có cái tâm trạng ...Yêu ...không hiểu và không đâu vào đâu cả

"" Hai ta trẻ lắm tình thơ dại ,
Chẳng biết yêu nhau phaỉ những gì ""

Nguyễn Bính

hay ........

"" Buồn làm sao cho ngày chủ nhật
Cuả nguời học trò vơ vẫn hay yêu .

Tế Hanh

Với tâm tình cuả anh học trò ở cái tuổi mới lớn chỉ một mái tóc dài bay bay trong gió ,1 nụ cuời dáng đi cũng làm ngây ngất ..cũng làm cho nhớ nhung ,cái áo dài trắng nhẹ nhàng nên thơ nhưng cũng chẳng thiếu huơng vị quắt quay

Vậy đó bỗng nhiên mà họ lớn
Tuổi hai muơi đến có ai ngờ !
Một hôm trận gió tình yêu lại
Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thơ ...

Huy Cận
..................

Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỉ cuả tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất ruợu ...

Nguyên Sa

Còn phần các tiểu thơ thì cái đuôi sắp hàng cũng dài lắm nhưng không phải ai cũng gỗ đá ,cũng kiêu kỳ ...nhận nhiều thư rồi thì cũng .... có lúc xuyến xao :

Rồi một ngày kia thuơng thật thuơng
Rồi một ngày kia không bình thuờng
Nguớc mắt một trời hoa đỏ lắm
Nhặt tiếng ve rón rén cổng truờng .....

Kiều ..k..Loan


Cái đẹp cuả tuổi dậy thì ...cái mỹ miều cuả tròn tra(ng để bao trái tim chàng trai trống đánh bình bịch nghe một chút nỗi lòng ,cái hãnh diện cuả một cái đẹp kiêu sa ,cái thắm cuả thời phuợng vĩ ..Lê thị Kim đã thố lộ

Xuân đến căng tròn đôi má nỏn
Dậy thì thơi thả gót sen non
Tóc mai vài sợi bay lơ đểnh
Trắng nuột thanh tao ngấn cổ tròn

Em đi buớc nhẹ như làn gió
Thả tóc dài cho hoa buớm vuơng
Ddôi tà luạ trắng đầy mộng tuởng
Bao trái tim trai rụng xuống đuờng

Tất cả theo mây nuớc lãnh đạm trôi ...có những cái chân cầu nắm giữ sự ly biệt ...Có những mùa thu làm chứng nhân .... Hay một mùa Hè ...ve sâu kêu man man và trôi ...tất cả trôi ...Tuổi học trò ,những mối tình chưa 1 lần thố lộ ...hay trái ngang


Ôi buồn thay ...
Muời năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
......
....
Phố ơi ! muôn thuả
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
ai mang bụi đỏ
Dáng ai nho nhỏ
Trong cõi xa vời
..
Tình ơi ! ...Tình ơi !
Ngày xư a Hoàng Thi

(Pham thiên Thư )
............
Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phuợng
Em hái muà hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở muà hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngân? nguời tà áo luạ nào xa .....
Chút tình đầu (Đỗ trung Quân )
...
Em đi muà hạ đi theo
Ddể quên những tiếng ve kêu dọc đàng
Lần theo cung bậc lỡ làng
Em đâu chẳng thấy...thấy vàng thu rơi ...


........................Nguyễn nhật Anh' .................

Áo trắng ngây thơ giờ kỷ niệm
Tiếng ve xưa ấy ngủ trên bàn
Hoa cúc có nhờ hoa phuợng đếm
Mỗi ngày thuơng nhớ lật thêm trang ..

KIều k . Loan .

Nhắc lại tuổi học trò ,những chuyện năm nao nghe xúc động xôn xao từ muà hoa mơ rồi mùa phuợng cháy ,những nhát dao ,những nét bút khắc lăng nhăng trên bàn ,nhớ cái ngăn cuả cô bạn cùng lớp ,cùng truờng những me khế ,ô mai ...như cất cả cái buồn vui ..cuả một thời ca('p sách Bây giờ thì chia tay mãi mãi ,khi ngoảng lại đã không thấy sân truờng ..Còn đâu chiếc lá buổi đầu tiên .Có những nguời mang cái tâm trạng ,cái tình lẳng la(.ng ,ngu ngơ ,cái nhớ nhung .cái lãng mạn nhưng đầy tuyệt vời ấy để theo cùng tận tháng năm cuả cuộc đời
Nói bao nhiêu ...tiếc ,khóc bao nhiêu ..thì tất cả đã dời xa tầm tay chỉ thấy bâng khuâng nghe trái sầu rụng trong đêm ..Nghe hun hút như cánh chim biển xa xôi tận cuối trời

Rồi ngày mai trong một giấc mơ nào
Em có gặp lại những gì đã mất
Truờng lớp lạ ngày nào ta biết mặt
Bạn bè đông tan học rủ nhau về
Những tên nguời vô cớ gọi trong mê ...

Nguyễn N.ánh

Chiều nay nhặt cánh phuợng hồng bỗng nhớ
Mắt ai xưa chợt thức giữa sân truờng
Tự trách mình chẳng nói đuợc yêu thuơng
Ddể bay mất cánh phuợng hồng thuả ấy .......

Tri.nh b..Hoài ...
......
.................................................
Thuả ấy không còn nưa ~.
Ngôi truờng ta đã xa
.nu.cuời còn một nửa
Bây giờ thành chấm xa ...

Hoa phuơng trời đỏ rơi
Áo trắng đã mây trời
Kỷ niệm đôi tay vói
Buồn trong vần thơ rơi .......
....
Rơi ...tuổi học trò rơi ...rơi một điều ngu ngơ ...rơi một thuả dại khờ ..rơi cả những nông
nỗi ...rơi những viên ngọc bích ,chìm sâu ......mà không sao vớt đuợc.


Bây giờ chủng chạc hơn có quyết tâm xây dựng một lâu đài mới ...Một việc làm mà chúng ta đã mất bao công sức để xây đắp ...hoàn thành bằng bao công khó ... Để còn thấy ,nhớ ...ôn và bùi ngùi trong cái tuổi mà tóc đã điểm suơng ...


Xin trân trọng dùng bài viết như một nỗi lòng gởi đến tất cả anh chị em chúng ta với một quyết tâm tinh thần học trò nói chung và Nghiã tử bất diệt nói riêng ...Sao cho cái lâu đài hoa mộng ấy vẫn còn chút huơng ,chút nghiã tình dẫu cái vẻ huyền diệu xưa không thể nào tái lập đuợc nưã ......

Montreal March 05-2006
...ks...............................................................